Thứ Bảy, 5 tháng 1, 2013

Lang thang trên mạng và bắt gặp bài này! Tặng ai đó đang yêu, đã yêu và chưa biết yêu!

4 nhận xét


Gửi người con gái tôi yêu!



Hà nội...ngày...tháng...năm...

Anh vẫn  mộng mơ một ngày  nào đó,anh sẽ gặp được một người con gái nhạy cảm tài năng và lãng mạn, và chân thành anh ao ước đi tìm một tình yêu bất diệt
.Cứ như thế anh mải mê tìm kiếm một hình bóng,thật hoàn hảo cho trái tim mình. Trong anh luôn tràn ngập những suy nghĩ và anh tự hỏi:" Trên đời này có một người như thế dành cho anh không đến khi giấc mơ chỉ còn là trong suy nghĩ của rêng anh thì anh gặp em".Em không hoàn hảo như hình bóng trái tim anh đang tìm kiếm.Em không tuyệt vời như hình mẫu của anh.Duy nhất chỉ có một điều em làm cho giấc mơ của anh thành sự thật.Đó là tình yêu của em dành cho anh nó còn tuyệt vời hơn cả những gì anh mong đợi, vì hơn hết tình yêu của em có cả sự bao dung,và anh có thể nhìn thấy được anh trong ánh mắt của em.Anh vẫn là anh một con người nhỏ bé trong thế giới rộng lớn này,nhưng em đã đến đã và đã cho anh có được sự bình yên và là chỗ dựa vững chắc nhất cho anh trên cuộc đời này và nhất là trong thời gian đó mình bên nhau. Anh đặt hết tất cả niềm tin vào em.
Anh biết em không phải là người hoàn hảo như anh mong ước, nhưng em chính là tình yêu hoàn hảo của cuộc đời anh.Những lúc chỉ còn lại một mình sau những lúc bạn rộn lo toan công việc.Anh lại nghĩ đến em và anh cảm thấy như em đang ở bên anh.Những ồn ào vội vã của cuộc sống bỗng trở nên thật nhẹ nhàng,khi anh nhận ra rằng.Em luôn nghĩ đến anh trái tim anh chợt cảm thấy ấm áp.Khi nghĩ về em về những dự định của chúng mình.anh vẫn còn nhớ những lần anh giận rỗi vô cớ trách em dẫn đến xích mích,xung đột sẽ làm mình phải chia xa.Nhưng không mỗi lần như vậy anh nhận ra một điều rằng dù có mâu thuẫn gi đi nữa cũng không làm chúng mình xa cách,mà lại làm cho cả anh và em hiểu nhau hơn và yêu nhau hơn mà thôi.Anh yêu em đó là sự thật không cần phải phủ nhận,và cũng không cần phải phủ nhận,và bây giờ anh chẳng biết mình phải làm gì nữa.Em ngày một hình như xa anh hơn thì phải,anh luôn có một cảm giác đến lạ lùng,lòng thì bồn chồn bất an.và lo lắng về em nhiều hơn dẫu giữa chúng ta đã có nhưng hiểu lầm gây chanh cãi.nhưng anh cũng đã bỏ qua tất cả.và em cũng đã nói chúng mình sẽ làm lại từ đầu.Nhưng anh vẫn không xao hiểu nổi hình như mỗi ngày em lại càng xa anh hơn.Nhiều lúc anh cảm thấy trong lòng mình trống vắng.Mỗi khi có chuông điện thoại thì anh lại mong đó là em.Nhưng hy vọng rồi lại thất vọng.Vì đó không phải là em mà là của một người khác,anh lại thẫn thờ ngồi xuống giường như một người mất hồn.trong lòng lúc nào cũng nghĩ về em. Em bắt anh phải quên em đi.Vì sao em lại làm như vậy,vì sao lại nhẫn tâm với anh như vậy trong khi em biết rõ là anh không thể nào mà quên em được.Anh vẫn luôn mong chúng mình được mãi bên nhau không bao giờ rời xa.nhưng em lại chính là người đã dập tắt đi hy vọng đó của anh.
                
Anh đã thử quên em đi,và cố tìm nhưng niềm vui mới cho mình,và đã cố gắng tìm nhưng trò chơi để quên đi em.Nhưng anh vẫn không thể nào mà làm được.Anh càng cố quên em bao nhiêu lại càng nhớ em bấy nhiêu!
em là người đâu tiên cho anh cảm nhận được hương vị của tình yêu.                                       
Lúc ngọt ngào lúc lại đắng cay.
Anh yêu em!
Anh yêu em!
Khi em bên anh nó đã đủ muôn màu rồi.Không chỉ có niềm vui,và cả nước mắt điều mà anh không hề nghĩ sẽ xảy ra khi anh khóc vì một người con gái đó là em.Khi màn đêm buông xuống.và cứ như vậy anh không thể nào ngủ được.khi trong tâm trí anh luôn có hình  bóng của em.hình như anh lúc nào cũng bị hình bóng đó chế ngự,nó đã biến anh thành một con người khác khi em ra đi.nó làm cho anh quên hết tất cả những gì sung quanh mình đang diễn ra.Cũng có nhiều lúc anh thấy hận em vô cùng nhưng hận rồi lại yêu.Hận em bao nhiêu anh lại càng yêu em và nhớ tới em bấy nhiêu.Không biết rằng liệu thời gian trôi qua có thể giúp anh quên được em hay không.Nhưng anh sẽ cố gắng quên em đi dù anh biết rằng lòng anh vẫn còn yêu em nhiều lắm.thật sự trên thế gian này cơ hội chỉ đến với mỗi người một lần,và không bao giờ có lần thứ2.Em đã không biết trân trọng anh, trân trọng những gì mình đã có.
Vậy thì em hãy làm những gì mà em cảm thấy vui,cảm thấy phù hợp với mình,cảm thấy như vậy là thoải mái đối với em thì em hãy làm.anh sẽ luôn đứng phía sau em lặng lẽ cầu chúc cho em sớm thành công với những gì mà em đã lựa chọn.Có khi biết đâu đó em sẽ tìm thấy cái mà em cần,nhưng khi ở bên cạnh anh.anh lại không thể nào mang lại cho em được.Dẫu có đau khổ và buồn nhiều lắm nhưng anh vẫn muốn nói với em là:"Dù mình cuối cùng cũng không thể nào đến với nhau được,nhưng chúng mình sẽ mãi làm bạn tốt em nhé!Dù mỗi đứa một phương trời và không còn liên lạc với nhau nữa.nếu sau này có một lúc nào đó mình gặp lại nhau trên con phố nhỏ hay là đâu đó trên trái đất này thì mình hãy chào nhau như lần đầu tiên gặp gỡ em nhé.Anh luôn mong cho em được hạnh phúc vì như vậy anh cũng sẽ hạnh phúc bởi niềm hạnh phúc của anh.Chính là được nhìn thấy em hạnh phúc."
                                                           Thân ái gửi người con gái tôi yêu.

4 nhận xét: